Mưa xuân

Thứ sáu - 06/02/2015 11:16 | Số lần đọc: 1070
Mưa xuân
* PHẠM THỊ ĐÀI TRANG
  Không thấy nơi nào như ở quê tôi, mưa đã trở thành một nét gì đó rất đặc trưng của mùa xuân. Tôi không gọi mưa mùa này là những cơn mưa vì nó không chợt đến, chợt đi, sầm sập như mưa mùa hạ mà nó cứ nhè nhẹ, dìu dịu đủ để cây cối đâm chồi nảy lộc mà thôi. Và tôi chỉ gọi đó là mưa thôi,những hạt mưa đẹp đẽ, ấm áp ngày xuân !

  Mưa xuân như tấm khăn voan mỏng trùm lên khuôn mặt yêu kiều của nàng xuân. Dưới tấm khăn ấy, nàng xuân hiện lên với sắc vàng tươi hoa cải, tím biếc hoa xoan. Những cành đào bích, đào phai càng thắm lại, quyến rũ dưới mưa xuân. Những nụ mai vàng phương Nam chẳng quen với mưa xuân miền Bắc, lạ lẫm bung từng cánh hoa nhỏ xíu đón từng hạt mưa tí tách rơi.
 Tôi lại một mình thả bộ trên con đường phố cũ rêu phong, vẫn đây mặt hồ soi bóng ngàn năm, vẫn đây dãy ghế đá chiều tan học ngồi vẩn vơ nghĩ ngợi, vẫn đây những cảnh vật như vốn dĩ tự bao giờ nó đã có nhưng sao giờ thấy khác lạ hay chính lòng ta khác. Tất cả mang một khuôn mặt mới, trầm tư, huyền ảo.
Hàng xà cừ đổ lá đứng lặng im đầy hoài niệm, giờ cành khẳng khiu trầm mặc để thời gian trôi lặng lẽ. Nhưng ai biết chăng trong lòng nó,đang cuồn cuộn mãnh liệt sống, đang căng tràn nguồn nhựa sống làm bung những chồi xanh, lộc biếc vươn mình đón những hạt mưa ấm. Lớp sương mờ giăng khắp mọi vật. Tự nhiên lại thấy một nỗi nhớ nhung mưa gieo vào lòng người, nhắc ta nghĩ đến đêm giao thừa, ngày hái lộc đầu xuân, và nhớ một cái gì đó như là không khí gia đình.
 Mưa xuân! Những bụi mưa man mác tạt vào lòng ta,vấn vương vào hồn ta, đọng lại trên những tán lá tươi non, long lanh trên những nụ hoa, gợi cảm xúc cho tâm hồn nghệ sĩ, thấm vào lòng đất, thấm vào hồn người nơi đây.

 Không biết tự bao giờ, tôi đã yêu mưa xuân. Ra đường, mưa xuân lành lạnh chạm vào tay lại thấy nhớ ra điều gì đó, lại quay về để lục tìm ký ức mưa xuân. Mưa xuân nhẹ nhàng,man mác, dịu dàng khiến mọi thứ đều nhạt nhòa, hư ảo, chỉ có lòng người thêm ấm trước tiết trời đầu xuân. Hôm nay mở lịch, đông đã tàn và xuân đã sang. Ở cao nguyên phố núi mà lòng lại nhớ mưa xuân Hà Nội.
Phạm Thị Đài Trang-lớp 11B2(năm học 2012-2013)
 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn